Mỗi năm, khi ánh trăng rằm tháng Tám lại vằng vặc treo lơ lửng giữa bầu trời thành phố xa lạ, lòng tôi lại chợt chùng xuống, bồi hồi như chạm vào một miền ký ức xa xôi. Trong khoảnh khắc ấy, tôi không còn là người con xa xứ, mà chỉ là một đứa trẻ đang mải miết tìm lại thước phim cũ kỹ về một mùa Trung Thu đã qua. Đó là miền ký ức thấm đẫm hương vị nghèo khó của vật chất nhưng lại ngọt ngào vị tình người. Và hơn hết, đó là tiếng cười trẻ thơ trong veo, giòn tan, vẫn còn vang vọng mãi cho đến tận bây giờ.
- Xem Podcast: [POSTCAST] Bài dự thi Vị ngọt mùa trăng cũ
Không khí Trung Thu ngày ấy không ồn ào mà rộn ràng từ sáng tinh mơ, như một bản hòa ca của cả xóm làng. Tình người cứ thế mà lan tỏa, hòa quyện vào từng ngóc ngách nhỏ nhất. Các bà, các mẹ họp nhau ở nhà tổ trưởng, người đi chợ, người thì tỉ mỉ cắt dán những bông hoa, những ngôi sao thật to. Mấy anh thanh niên khỏe mạnh hăm hở vào vườn chặt tàu dừa, vót tre. Tiếng nói cười, tiếng gọi nhau í ới vang vọng khắp nơi, đánh thức cả xóm nhỏ. Mỗi người một việc, mỗi người một tay, chẳng ai bảo ai mà cứ thế chung sức, cùng nhau dựng nên một khung cảnh lễ hội ấm áp, giản đơn nhưng tràn đầy yêu thương.
Và tất cả sự rộn ràng ấy cũng chính là tiếng gọi thân thương đánh thức niềm háo hức trong lòng lũ trẻ chúng tôi. Chiều đến, chúng tôi đã í ới gọi nhau, kéo lên hội trường xóm để nhận những món quà giản dị. Dù chỉ là chiếc bánh chưng nhỏ hay chiếc bánh kem, nhưng cũng đủ khiến chúng tôi hân hoan, nâng niu, chạy về khoe với bố mẹ bằng tất cả niềm tự hào thơ dại. Niềm vui ấy còn được nhân lên gấp bội, bởi năm ấy, chị em tôi được mẹ mua cho chiếc đèn ngôi sao năm cánh lấp lánh. Đó không chỉ là một món đồ chơi, mà còn là cả một niềm kiêu hãnh lớn lao. Chiếc đèn bằng giấy kiếng đỏ, dán viền xanh, được thắp bằng ngọn nến nhỏ, lung linh như một vì sao thật. Với lũ trẻ nghèo, có được chiếc đèn ông sao là có tất cả, là bằng chứng cho việc ta đã được “chạm tay” vào giấc mơ Trung thu trọn vẹn.
Niềm hạnh phúc vô giá ấy lại tiếp tục được thắp lên khi hoàng hôn buông xuống. Các bà, các mẹ trong xóm lại cùng nhau bày biện một bữa cơm chung thật thịnh soạn. Bữa cơm ấy có lẽ là bữa ăn đặc biệt nhất năm, không phải bởi cao lương mỹ vị, mà bởi cả xóm tụ họp lại trên chiếc chiếu trải giữa sân đình. Hương vị của yêu thương, của sự sẻ chia cứ thế mà lan tỏa, hòa cùng tiếng cười giòn tan khi đám trẻ chúng tôi háo hức ngóng chờ đêm rước đèn. Bữa cơm ấy ngon khó tả, ngon vì chúng tôi được cùng nhau thưởng thức, ngon vì nó là đỉnh cao của sự sum vầy, là khoảnh khắc gắn kết những con người lại gần nhau hơn.
Và rồi, khi ánh trăng đã lên cao, tròn vành vạnh như một mâm bạc lơ lửng trên nền trời, chúng tôi bắt đầu cuộc diễu hành đầy sắc màu. Tiếng trống ếch của mấy anh thanh niên “tùng tùng cắc cắc” vang lên, giục giã bước chân. Đám trẻ con rước đèn thành một hàng dài, nối nhau đi khắp các ngõ hẻm. Ánh sáng từ những ngọn nến nhỏ trong chiếc lồng đèn kéo quân, lồng đèn hình con cá, con bướm hòa cùng ánh đèn ngôi sao rực rỡ, tạo nên một khung cảnh huyền ảo, ấm áp đến nao lòng. Tiếng hát “Tết Trung Thu rước đèn đi chơi…” vang lên, giòn tan trong gió đêm, mang theo cả niềm vui hồn nhiên, trong trẻo. Từng bước chân, tôi cẩn thận giữ cho ngọn nến không tắt, sợ rằng ánh sáng diệu kỳ ấy sẽ biến mất, sợ rằng khoảnh khắc hạnh phúc này sẽ tan đi, như một giấc mộng.
Cái hương vị Trung Thu xưa… giờ đây tôi nhận ra, không phải vì thiếu thốn về vật chất mà nó trở nên quý giá, mà chính là sự đủ đầy của tình người và những cảm xúc hồn nhiên. Ký ức ấy không nằm trong bất kỳ tấm ảnh nào, mà được khắc sâu vào tâm khảm, trở thành một phần không thể thiếu của con người tôi. Giữa bộn bề cuộc sống hiện đại, tôi vẫn giữ cho mình một góc nhỏ để trân trọng những khoảnh khắc ấy, như một lời nhắc nhở về vẻ đẹp của sự giản đơn và hạnh phúc đích thực. Tôi vẫn tin rằng, dù cuộc đời có hối hả đến đâu, có những miền ký ức sẽ không bao giờ phai nhạt, chỉ chờ một đêm trăng rằm để lại vỡ òa, sống lại trong trái tim mỗi người.
Bài dự thi cuộc thi viết Tết Đoàn Viên, được chia sẻ bởi: Nter LN Phan Hạnh
- Nếu bạn yêu thích viết lách, viết nhật ký, viết truyện, hãy tham gia nhóm NTers Community: Tham gia tại đây.
- Xem thêm: Cuộc thi viết “Tết voàn viên” do Nhật Tâm Notebook tổ chức
- Xem thêm: Nhật ký ngôn từ #1 – Tử tế là gì? Cách xây dựng hiệu quả nhân vật Tử tế