Subin bén duyên với viết lách từ hồi lớp 8 khi có cơ hội làm cộng tác viên viết truyện ngắn cho báo Mực Tím. Dĩ nhiên, mình từng trải qua nhiều giai đoạn khô cạn cảm hứng, khi những ý tưởng từng rực sáng bỗng trở nên nhạt nhòa, và trang giấy trắng trở thành nỗi sợ thầm lặng. Mình từng tự hỏi làm sao mà các tác giả lớn lại có thể viết mỗi ngày, ngay cả những ngày buồn chán?
Đã có những ngày mình nghĩ: “Nếu không có hứng thú, liệu mình có nên ép bản thân viết không?” Nhưng rồi, qua thời gian, tôi nhận ra: không phải cảm hứng tạo nên hành động, mà chính hành động mới gọi cảm hứng trở lại. Chìa khóa của điều đó nằm ở thói quen viết mỗi ngày.
Vì sao bạn nên viết mỗi ngày? Bởi đó không chỉ là một thói quen rèn luyện ngôn từ, mà còn là một hành trình khám phá nội tâm. Mỗi ngày viết là một lần bạn đối thoại với chính mình, thử thách sự kiên trì và rèn giũa tư duy sáng tạo. Sau 30, 90, rồi 365 ngày, việc viết không chỉ giúp bạn giỏi hơn – mà còn khiến bạn trở thành phiên bản sâu sắc và tự tin hơn trong từng câu chữ.
Nội dung chính của bài viết:
- Viết mỗi ngày là nền tảng của tư duy sáng tạo
- Khi việc viết mỗi ngày giúp bạn kiên trì và kỷ luật hơn
- Viết mỗi ngày để luôn nhớ mạch truyện
- Stephen King: Kỷ luật thép trong thói quen viết mỗi ngày
- John Updike: Viết mỗi ngày ngay cả trong những ngày buồn tẻ
- Sau 30 ngày: Việc khó nhất là ngồi vào bàn mỗi ngày
- Sau 90 ngày: Phong cách viết cá nhân dần hình thành
- Sau 365 ngày: Viết trở thành lối sống
- Kết luận: Viết mỗi ngày – hành trình của sự kỷ luật
Viết mỗi ngày là nền tảng của tư duy sáng tạo
Viết mỗi ngày không chỉ là luyện tập kỹ năng ngôn từ, mà là cách rèn luyện tư duy một cách chủ động. Khi viết liên tục, bạn buộc bản thân phải quan sát, suy nghĩ, và sắp xếp ý tưởng sao cho rõ ràng hơn. Giống như việc tập thể dục cho não bộ, mỗi lần viết giúp bạn tăng khả năng phản xạ với ngôn ngữ và cảm xúc.
Sau khoảng 30 ngày viết mỗi ngày, nhiều người nhận ra rằng họ không còn sợ trang giấy trắng. Những dòng đầu tiên có thể lủng củng, nhưng dần dần, chữ viết ra sẽ tự nhiên hơn, mạch cảm xúc liền lạc hơn. Đó là lúc bạn không chỉ học cách viết, mà còn học cách nghĩ như một người viết thật sự.
Khi việc viết mỗi ngày giúp bạn kiên trì và kỷ luật hơn

Một trong những điều thú vị khi bạn viết mỗi ngày là khả năng nhận ra giá trị của những chi tiết nhỏ. Người viết dày dạn thường biết cách “show, don’t tell”, tức là thể hiện cảm xúc, không cần nói thẳng. Khi bạn luyện tập mỗi ngày, kỹ năng quan sát và cảm thụ này được mài sắc dần.
Thay vì viết “cô ấy buồn”, người viết nhiều sẽ diễn tả qua hành động, cử chỉ, ánh nhìn. Chính việc viết mỗi ngày giúp bạn tinh tế hơn trong việc chọn chi tiết, khiến văn bản trở nên sống động và thật hơn – dù chỉ là một đoạn ngắn.
Viết mỗi ngày để luôn nhớ mạch truyện
Nếu bạn đang viết tiểu thuyết, tản văn hay blog, viết mỗi ngày giúp mạch truyện hoặc mạch cảm xúc không bị ngắt quãng. Sáng tạo, giống như một dòng nước, cần sự liên tục để không khô cạn. Khi bạn ngừng lại quá lâu, cảm xúc của nhân vật, ý tưởng cốt truyện hay giọng văn sẽ dễ bị lạc nhịp.
Viết mỗi ngày giống như thắp lại ngọn lửa cảm hứng liên tục. Chỉ cần 30 phút mỗi sáng hoặc 500 chữ mỗi tối, bạn đang giữ cho câu chuyện sống trong tâm trí mình. Sau 90 ngày, chính bạn sẽ ngạc nhiên khi nhìn lại hành trình ấy – những trang viết rời rạc ban đầu đã bắt đầu trở thành một chỉnh thể có hồn.
Stephen King: Kỷ luật thép trong thói quen viết mỗi ngày
Stephen King, cây bút huyền thoại của dòng văn học kinh dị, đã xuất bản hơn 60 cuốn sách và bán hơn 350 triệu bản trong suốt hơn 50 năm sự nghiệp. Trong một cuộc trò chuyện với George R.R. Martin (Game of Thrones), Martin từng hỏi ông bí quyết để có thể viết nhanh và bền bỉ đến vậy. King trả lời rằng ông đặt mục tiêu viết sáu trang mỗi ngày, dành khoảng ba đến bốn tiếng tập trung tuyệt đối. Nếu thuận lợi, ông có thể hoàn thành bản thảo dài 360 trang chỉ trong hai tháng – minh chứng cho sức làm việc đều đặn và kỷ luật đáng nể.
Thói quen sáng tác của King cũng thể hiện tính ngăn nắp và sự chuẩn bị tinh thần nghiêm túc. Mỗi buổi sáng từ 8 giờ đến 8 giờ rưỡi, ông uống trà hoặc nước, dùng vài viên vitamin, bật nhạc nhẹ, rồi ngồi vào cùng một vị trí quen thuộc, nơi mọi thứ được sắp xếp y hệt hôm qua. Với ông, việc duy trì nghi thức nhỏ ấy giúp tâm trí sẵn sàng sáng tạo, để cảm hứng có thể đến một cách tự nhiên nhất.
John Updike: Viết mỗi ngày ngay cả trong những ngày buồn tẻ
John Updike, một trong số ít nhà văn từng hai lần nhận giải Pulitzer. Ông từng chia sẻ trong cuộc phỏng vấn với Paris Review năm 1994 rằng ông luôn cố duy trì thói quen viết mỗi sáng dù tâm trạng ra sao. Với Updike, điều quan trọng không phải lúc nào cũng là cảm hứng, mà là sự kiên trì và tính nhất quán.
Ông cho biết mình thường bắt đầu ngày mới bằng việc ngồi xuống bàn viết, đôi khi chuyển hướng sang thơ hoặc những đoạn ngắn để làm mới cảm xúc sáng tạo. Khi đang theo đuổi một dự án dài hơi, ông vẫn cố gắng tiếp tục viết mỗi ngày, kể cả trong những buổi sáng nhàm chán nhất, vì ông tin rằng chỉ cần kiên trì với trang giấy, cảm hứng sẽ quay trở lại.
Sau 30 ngày: Việc khó nhất là ngồi vào bàn mỗi ngày

Viết mỗi ngày trong 30 ngày đầu tiên giống như quá trình “gỡ rối” cho chính mình. Bạn có thể thấy khó khăn, viết không hay, nhưng điều quan trọng là bạn vẫn đang làm. Sau 30 ngày, người viết thường bắt đầu cảm nhận sự tự tin trở lại. Câu chữ tuôn ra tự nhiên hơn, cảm xúc ít bị gượng ép.
Quan trọng hơn, bạn nhận ra rằng mình không cần cảm hứng mới có thể viết. Chính hành động viết mỗi ngày sẽ gọi cảm hứng quay về. Và khi điều đó xảy ra, bạn bắt đầu tin rằng viết không phải là món quà trời ban – mà là kết quả của luyện tập đều đặn.
Sau 90 ngày: Phong cách viết cá nhân dần hình thành
Khi duy trì viết mỗi ngày trong 90 ngày, bạn bắt đầu nhận ra giọng văn riêng của mình. Có thể bạn thích những câu ngắn, nhịp nhanh, hoặc ngược lại – viết chậm rãi, trầm tư. Chính quá trình lặp đi lặp lại ấy khiến người viết dần khám phá bản sắc của mình.
Đây cũng là thời điểm bạn có thể nhìn lại và chỉnh sửa. Khi viết mỗi ngày, lượng chữ bạn tạo ra sẽ rất lớn – và trong khối lượng ấy, bạn có thể chọn lọc, chắt lọc ra những gì tinh túy nhất.
Sau 365 ngày: Viết trở thành lối sống
Khi bạn đã duy trì thói quen viết mỗi ngày trong suốt một năm, việc viết không còn là nhiệm vụ mà trở thành một phần của đời sống. Bạn không còn phải tự nhắc “hôm nay phải viết”, mà tự động tìm đến trang giấy như tìm đến một người bạn thân.
Sự thay đổi không chỉ thể hiện trong kỹ năng, mà còn ở tư duy. Người viết mỗi ngày có khả năng diễn đạt rõ ràng, cảm xúc sâu sắc và cách nhìn đời tinh tế hơn. Sau 365 ngày, bạn không chỉ là người viết giỏi hơn – bạn là người hiểu bản thân hơn.
Kết luận: Viết mỗi ngày – hành trình của sự kỷ luật

Viết mỗi ngày không chỉ là luyện tập, mà là cách bạn trò chuyện với chính mình. Hãy bắt đầu bằng những dòng ngắn, duy trì 30 ngày, rồi 90, rồi 365. Mỗi con số không chỉ đánh dấu thời gian, mà là từng nấc thang bạn trưởng thành hơn trong tư duy, ngôn từ và cảm xúc.
Stephen King và John Updike không trở thành bậc thầy trong một đêm mà họ đi qua từng ngày viết đều đặn, không bỏ cuộc. Và bạn cũng có thể như họ, chỉ cần bắt đầu viết mỗi ngày, từ hôm nay.
- Nếu bạn yêu thích viết lách, viết nhật ký, viết truyện, hãy tham gia nhóm NTers Community: Tham gia tại đây.
- Xem thêm: #1 Series Học yêu thương bản thân: Họ bảo tôi thương mình trước thương người
- Xem thêm: Cấu trúc 3 hồi trong viết lách