Mình bắt đầu viết từ những năm cấp 2, khi mình nhìn thấy mục truyện ngắn của Mực Tím và nuôi ước mơ được đăng truyện lên báo. Lúc đó, viết là nơi trú ẩn. Là nơi mình được sống thật mà không sợ bị đánh giá, mình viết những điều mình tưởng tượng, được ẩn dụ những điều mình thấy hay. Có lẽ lúc đó, viết như một người bạn thân vô hình.

Lớn lên, cuộc sống cuốn mình theo những lựa chọn thực tế hơn: chọn ngành “ổn định”, đi làm văn phòng, làm việc theo KPI. Nhưng dù bận rộn đến mấy, mình vẫn quay lại viết – như một thói quen sống còn. Có lúc là vài dòng tản mạn buổi tối, có lúc là bài dài chia sẻ quan điểm sống, hoặc đôi khi trải lòng trong group Nters Community.

Ban đầu mình nghĩ, “viết là để cho vui thôi”. Nhưng rồi khi có người đọc, có người inbox cảm ơn vì thấy được chính mình trong đó, mình bắt đầu thấy viết lách không chỉ để giải tỏa bản thân, mà còn có thể chạm vào người khác. Và rồi một câu hỏi xuất hiện: Liệu mình có thể sống bằng điều mình yêu?

Mình từng cho đó là câu hỏi viển vông, cho đến khi biết đến khái niệm IKIGAI – triết lý sống của người Nhật về “lý do khiến bạn muốn thức dậy mỗi sáng”.

IKIGAI và viết lách – bức tranh 4 phần ghép lại

Ikigai nằm ở điểm giao giữa 4 yếu tố:

  1. Điều bạn yêu thích
  2. Điều bạn giỏi
  3. Điều thế giới cần
  4. Điều bạn có thể được trả công

Khi đối chiếu Ikigai với viết lách, mình nhận ra:

 1. Điều mình yêu thích:

Viết không bao giờ là gánh nặng. Viết vào lúc mệt cũng thấy nhẹ hơn, lúc vui thì thăng hoa, lúc buồn lại được gột rửa. Mình có thể viết hàng giờ không mệt, không để ý thời gian. Viết giúp mình hiểu bản thân, chữa lành và kết nối với người khác.

 2. Điều mình giỏi:

Qua năm tháng, mình dần biết cách diễn đạt rõ ràng hơn, biết chọn lọc từ ngữ, hiểu nhịp điệu của câu chữ. Những bài viết của mình nhận được phản hồi tích cực. Mình luyện viết mỗi ngày, học cách kể chuyện, nắm bắt cảm xúc – và mình thấy kỹ năng này không ngừng tiến bộ.

 3. Điều thị trường đang cần:

Chúng ta sống giữa thời đại ngập tràn thông tin. Nhưng điều thế giới cần không chỉ là thông tin – mà là nội dung có chiều sâu, cảm xúc, sự chân thành. Một câu chuyện được viết bằng trái tim có thể lan tỏa hơn hàng ngàn dòng quảng cáo. Viết giúp con người kết nối với nhau, giúp thương hiệu chạm vào khách hàng, giúp xã hội thêm tiếng nói cá nhân.

 4. Điều có thể được trả công:

Viết lách không còn là nghề “chỉ có ở tạp chí”. Ngày nay, người viết có thể:
– Viết content, bài PR, kịch bản quảng cáo
– Viết sách, blog cá nhân, nhận tài trợ
– Viết kịch bản podcast, video
– Viết bài truyền thông cho tổ chức, thương hiệu
– Tham gia các dự án cộng đồng, cố vấn sáng tạo nội dung…

➡️ Khi mình yêu viết, viết khá tốt, tạo giá trị cho người khác và có thể kiếm tiền từ đó, mình bắt đầu thấy: viết lách chính là Ikigai của mình.

Từ đam mê đến hướng đi chuyên nghiệp
Nter nghĩ gì: Từ sở thích đến IKIGAI – Hành trình viết lách của Subin
Ảnh minh hoạ về mô hình IKIGAI

Biết là một chuyện, bắt đầu hành động lại là chuyện khác. Để đi từ sở thích đến Ikigai, mình phải thay đổi tư duy: không còn viết theo cảm hứng, mà học cách viết có mục tiêu. Mình đọc sách chuyên ngành, học hỏi cách viết content, thực hành storytelling, nghiên cứu tâm lý độc giả.

Mình bắt đầu viết thuê, cộng tác với những dự án nhỏ, nhận feedback và chỉnh sửa không ngừng. Có bài được đăng báo, có bài bị từ chối. Nhưng mỗi lần như vậy là một lần mình học được điều mới: về thị trường, về cảm xúc, về chính mình.

Mình hiểu ra rằng: Đam mê mà không có năng lực thì sẽ mòn dần. Nhưng năng lực mà không có đam mê thì sẽ rỗng tuếch. Còn khi có cả hai, cộng với ý nghĩa xã hội và giá trị tài chính – đó là nơi Ikigai xuất hiện.

Lời nhắn cho những ai đang có một “sở thích nhỏ”

Nếu bạn đang có một sở thích nào đó – viết lách, vẽ tranh, làm bánh, chụp ảnh – đừng xem nhẹ nó. Hãy tự hỏi:

  • Bạn có yêu điều đó không?
  • Bạn có thể làm nó giỏi hơn mỗi ngày không?
  • Điều đó có thể giúp ích cho người khác không?
  • Bạn có thể tìm cách được trả công vì điều đó không?

Khi bạn thấy câu trả lời là “có” cho cả bốn, thì đừng ngần ngại – hãy bắt đầu đi con đường đó, dù là từng bước nhỏ.

Subin không chắc ai cũng có thể sống 100% bằng đam mê. Nhưng chắc chắn: ai cũng xứng đáng có một lý do để sống, để thức dậy mỗi sáng không chỉ vì trách nhiệm, mà vì có điều gì đó khiến tim bạn đập nhanh hơn.

Với mình, hành trình Ikigai sẽ dành cho viết.

Bài viết được chia sẻ bởi: NTers Subin Trương